Những người Việt nhập cư kiểu mẫu
Cách đây 25 năm, đám đông thù địch với người nước ngoài đã nổi loạn và nhắm đến người Việt Nam. Dù vậy, nhiều người trong số họ vẫn ở lại Đức. Chúng tôi đã gặp gỡ Đào Lê Minh, anh thuộc thế hệ người Việt thứ hai.
Ngày nay, người ta thường nói rằng người nhập cư Việt Nam là những "người nhập cư kiểu mẫu". Điều này có phần đúng: một nghiên cứu cho thấy hơn 60% con cái của người nhập cư Việt Nam theo học trường Gymnasium, cao hơn 20% so với thanh thiếu niên có gốc gác người Đức.
"Tôi đã hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học với điểm 1,1. Chuyện tôi sẽ học đại học đã rõ ràng từ trước, ngay từ khi tôi được sinh ra."
Nhóm người nhập cư Việt Nam ở Đức khá nhỏ. Khoảng 125.000 người gốc Việt được cho là đang sống ở Đức. Ở Berlin, cứ 100 người dân thì có một người gốc Việt, chủ yếu sống ở phía đông thành phố. Đa số người nhập cư Việt Nam là công nhân theo hợp đồng ở Đông Đức trước đây hoặc đã trốn sang Đức với tư cách "thuyền nhân" vào cuối những năm 1970 để thoát khỏi hậu quả của chiến tranh. Cha của Minh đến Đông Đức với tư cách là sinh viên khách mời.
Giá trị lớn nhất ở Việt Nam là giáo dục
Tại Berlin, cha mẹ Minh đã dần xây dựng cuộc sống từ những công việc như mở cửa hàng hoa, quán ăn nhanh, nhà hàng, đến các quầy hàng ở chợ, và cuối cùng là kinh doanh bất động sản và dịch vụ du lịch. Ngày nay, gia đình Minh sống trong một ngôi nhà rộng rãi, không xa Trung tâm Đồng Xuân. Phòng khách có một cây đàn piano lớn, và trong gara có một chiếc Mercedes. Minh sống ở tầng áp mái, đã hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học và đang học ngành y.
Học, học nữa, học mãi
Minh cũng phải học một nhạc cụ. Mẹ anh mỗi ngày ngồi cạnh anh nửa tiếng để canh giờ học đàn. Anh thường than phiền với giáo viên về việc phải học quá nhiều. Vào cuối tuần, anh cũng phải học sáu tiếng mỗi ngày. Đó có phải là lý do tại sao người nhập cư Việt Nam đạt được nhiều thành tích hơn so với các nhóm khác không? Giáo dục rất quan trọng ở Việt Nam, bà Karin Weiss, nhà khoa học giáo dục và cựu đặc phái viên về hòa nhập của bang Brandenburg, cho biết.
"Họ gần như bị buộc phải tự lập. Họ chỉ có thể bán hàng ngoài chợ, và chỉ có thể tồn tại nếu làm việc ngày đêm."
Sau khi bức tường Berlin sụp đổ, người Việt Nam hầu như không nhận được sự hỗ trợ ở Đức. Ngoài việc chăm sóc con cái, họ hầu như không có thời gian cho đời sống cá nhân. Thế hệ thứ nhất, tức là cha mẹ của Minh, sống rất truyền thống trong các cộng đồng người Việt khép kín.
Anh thuộc thế hệ thứ hai, không có nhiều liên hệ với truyền thống Việt Nam. Anh cho rằng mình là người Berlin nhất, nhìn thấy tương lai của mình ở đây, với kỳ thi y khoa, học vị tiến sĩ, con cái của chính mình và hy vọng sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn so với cha mẹ anh. Những kỳ nghỉ của anh sẽ là những chuyến đi về Việt Nam.
tin-tuc.de tổng hợp (Theo báo: deutschlandfunknova.de)